CHồNG HAY KHóC Và BáM Vợ

Khi chú chó nhà chúng tôi bị bệnh qua đời, chồng tôi khóc vài tuần, anh cố giấu việc khóc khi đi tắm nhưng tôi biết.

Tôi 30 tuổi, chồng 31 tuổi, yêu nhau 5 năm mới cưới. Chồng là người sống tình cảm, lớn lên trong một gia đình hạnh phúc hiếm có, vì thế có vẻ cuộc sống của anh khá yên bình và ít sóng gió. Anh học đại học rồi du học thạc sĩ ở châu Âu, sau đó về nước làm việc cho công ty đa quốc gia. Trước tôi, anh có 1-2 người bạn gái hồi học đại học nhưng không quá sâu đậm. Trong đó có một người khi chia tay đã nói những lời cay đắng nên anh bảo muốn yêu người không nói những lời thiếu suy nghĩ, nói cho sướng miệng rồi làm đau người khác. Vì việc này nên khi yêu, tôi sớm nhận ra mình không nên chê bai chồng, so sánh này nọ, nói những lời chì chiết.

Gia đình tôi lại khác, bố mẹ không hạnh phúc, mẹ không vừa lòng gì về bố là chê hoặc mắng, bố đều mặc kệ. Xung quanh tôi cũng có nhiều gia đình như vậy nên tôi luôn nghĩ đàn ông không để ý nhiều thói lắm lời của phụ nữ. Khi ra đường, chồng tôi không phải là người yếu đuối; anh có tham vọng, chăm chỉ, nói năng trôi chảy và được lòng nhiều người. Chồng đối xử tốt với cả những người tàn tật, có lần ra đường gặp người bị nạn anh còn dừng lại trợ giúp, gọi cấp cứu. Có lẽ là người sống tình cảm nên anh có phần bám vợ. Nhiều lúc tôi cũng không biết đó là ưu hay nhược điểm của anh.

Chồng không thích nhậu nhẹt, chơi bời (tôi nghe kể thì hồi trẻ anh đã chơi đủ), hầu như làm việc gì cũng muốn có vợ đi cùng. Đi tập gym, du lịch, vui chơi, anh đều muốn đưa tôi đi cùng. Chúng tôi khá tâm đầu ý hợp, có thể nói chuyện về nhiều chủ đề, ngoài ra còn hợp trong chuyện chăn gối. Khi yêu, chồng có vẻ luôn tự hào khi dắt tôi đi giới thiệu với người khác. Thi thoảng, tôi cảm thấy anh hơi yếu đuối. Có khi xem phim, gặp những cảnh buồn bã như người thân qua đời, anh cũng khóc và nói vì nhớ đến những kỷ niệm buồn đau.

Gần đây, chúng tôi bán nhà, mua nhà mới. Căn nhà này chúng tôi đã sống từ ngày mới cưới. Khi dọn hết đồ đạc, chồng gọi cho tôi (lúc đó tôi đang đi công tác) và bật khóc. Mặc dù chúng tôi đã bàn việc bán nhà rất lâu và anh đồng ý nhưng bảo nhìn căn nhà trống trơn đột nhiên rất buồn, chúng tôi đã có nhiều kỷ niệm đẹp ở đây, giờ sẽ không còn ở đó nữa. Tôi đã trải qua nhiều lần chuyển nhà, luôn nghĩ mỗi giai đoạn của cuộc đời đều cố gắng để ngày mai luôn tốt hơn nên thấy bình thường. Tôi không biết liệu có thể làm gì để chồng mạnh mẽ hơn về tâm lý bây giờ? Mong được các bạn chia sẻ.

Ngọc Thu

Đọc bài gốc tại đây.

2024-07-02T03:45:38Z dg43tfdfdgfd