NếU Có PHéP MàU, TôI Sẽ NGăN CảN Bố Mẹ YêU NHAU

Những vết thương và lời nói cay nghiệt của bố vẫn luôn hiện diện trong lòng mẹ, ảnh hưởng đến tinh thần và tâm lý của mẹ.

Hôm nay tôi muốn nói về một vấn đề rất quen thuộc với mọi người, đó là gia đình. Có lẽ ít ai còn tưởng tượng được trong xã hội này vẫn còn có trường hợp như gia đình tôi. Bố mẹ tôi đã kết hôn và sinh tôi ra hơn 15 năm rồi. Khi cưới mẹ, bố không có gì trong tay và hơn mẹ 11 tuổi. Dù gia đình ngăn cản, mẹ vẫn quyết định kết hôn với bố. Từ đó, mẹ sống cuộc đời khổ cực, vất vả vô cùng. Giờ đây, mẹ luôn nói điều hối hận nhất trong đời là cưới bố.

Ngày xưa, gia đình nội nghèo đến mức chỉ có thể cho mẹ ít vàng làm của hồi môn, tiền cưới hỏi bố còn không kiếm nổi hai triệu đồng. Tôi không hiểu vì sao mẹ lại yêu một người như vậy. Mẹ dũng cảm, kiên cường và dành tất cả những điều tốt đẹp nhất của mình cho người kia. Sau khi cưới, bố mẹ tạm sống ở nhà nội, nơi mẹ bị đối xử không khác gì người hầu, phải làm mọi việc trong nhà và không được ra ngoài nếu không có sự cho phép. Ông bà nội thường ngược đãi mẹ, bắt phải làm mọi việc trong nhà. Bác cả thường xuyên say rượu, về nhà đập phá và gây gổ với mẹ.

Tôi vẫn nhớ có lần bác mượn tiền nhưng không trả, rồi say rượu về nhà nội chửi bới mẹ khi bà nhắc đến chuyện nợ nần. Tôi hận vì không thể bảo vệ mẹ lúc đó. Các chú của tôi cũng không tốt đẹp gì, họ mượn tiền mẹ rồi không chịu trả, bịa đủ lý do để trốn tránh. Khi cưới mẹ, bố đã ngoài 30 tuổi, giờ về hưu và mọi việc trong nhà đều do mẹ lo. Các chú còn mưu mô, lợi dụng công việc của mẹ nhiều lần. Năm tôi học lớp 3, nhà nội có trận cãi vã lớn về đất đai. Ông nội chia đều đất cho các con nhưng anh em nhà nội vẫn tranh giành phần đất của bố, thậm chí còn đánh bố . Khi mẹ đề nghị chuyển ra nhà trọ sống, sóng gió vẫn không ngừng. Nhà tôi xây mà không có sự giúp đỡ nào từ nhà nội, mẹ phải nhờ đến nhà ngoại.

Cuối cùng, mẹ vẫn có chỗ dựa vững chắc là ông bà ngoại và các cậu dì dưới quê. Nhà tôi được xây lên và chúng tôi đã sống ở đây gần 7 năm rồi. Mọi chuyện không dừng lại ở đó, tuần trước bố mẹ lại cãi nhau. Bố đòi đánh mẹ, khi mẹ tự vệ thì bố chửi rủa và bỏ đi. Ngày thứ hai, bố uống rượu về và đánh mẹ thậm tệ. Em tôi thấy cảnh đó liền đứng chắn trước mặt mẹ, thế nhưng bố đánh luôn cả em. Mẹ sợ quá phải chạy ra ngoài cầu cứu.

Khi tôi về nhà, thấy mẹ bị đánh, muốn hỏi rằng bố có phải chồng của mẹ không. Bố bảo đánh thế để dạy mẹ một bài học. Tôi không ngờ bố lại tệ bạc như vậy, coi mẹ như một người giúp việc. Mẹ luôn nghĩ đến gia đình, không bao giờ ra ngoài chơi, nhưng bố chỉ biết ỷ lại và tiêu tiền phung phí.

Giờ đây, mẹ quyết định ly hôn và tôi hoàn toàn đồng tình. Tôi buồn lắm. Nếu có thể quay lại, tôi sẽ ngăn cản bố mẹ yêu nhau. Tôi hận bố và cả gia đình bên nội. Tôi không muốn mẹ tiếp tục liên quan đến người đàn ông này và nhà nội. Cảm ơn mọi người vì đã dành thời gian đọc tâm sự của tôi, mong được chia sẻ.

Bình An

Đọc bài gốc tại đây.

2024-06-30T09:38:43Z dg43tfdfdgfd